Sân bay nội địa tràn ngập du khách. Chuyến bay từ Yangon đến Mandalay mất 1 giờ 20 phút và có phục vụ bánh ngọt rất ngon.
8 giờ sáng, chúng tôi đến sân bay quốc tế Mandalay và cô hướng dẫn người địa phương tên Thin Thin đã chờ ở bên ngoài. Điểm đầu tiên chúng tôi ghé thăm là cơ sở dệt may quần áo truyền thống của người dân địa phương. Nhìn chung họ dệt với máy móc khá đơn sơ. Nhưng cửa hàng bán áo, xà rông, vải tơ lụa thì tràn ngập hàng hóa với màu sắc sặc sỡ.
Sau đó, chúng tôi ghé đến cây cầu Ubein nổi tiếng với chiều dài 1,2 km có 1.068 cột. Đây là cây cầu gỗ giá trị dài và cổ nhất thế giới bắc qua hồ cạn Taungthaman được xây dựng bởi người dân Ubein vào giữa thế kỷ 19. Do không có tay vịn nên rất khó khăn mới đi qua hết cây cầu. Vì vậy, Ubein được xếp hạng là 1 trong 10 cây cầu cheo leo, nguy hiểm nhất thế giới. Chiếc cầu còn là địa điểm quen thuộc để ngắm nhìn cảnh mặt trời lặn. Lúc chúng tôi đến, ở dưới hồ, có khoảng chục người phụ nữ đứng câu cá. Có 2 cô gái bán chim phóng sinh là một con cú mèo. Giữa cầu, có một họa sĩ vẽ tranh bằng mực tàu và dao lam, rất độc đáo.
Rời cầu Ubein, chúng tôi đến thăm Học viện Phật giáo Mahagandhayon với bếp ăn tập thể có nồi cơm khổng lồ được nấu chín bằng hơi nước. Tất cả gạo, đồ ăn đều do những người dân có lòng thành mang đến cúng dường. 1.000 nhà sư, mỗi người cầm một cái chum sành, xếp hàng trong yên lặng, chậm rãi bước đến nhận cơm và các loại bánh. Ở Myanmar có 2 loại trường đào tạo của Phật giáo. Một là trường đại học Phật giáo như học viện này. Loại khác là trường chuyên dạy về thiền định.
Điểm tiếp theo chúng tôi đến thăm là chùa Maha Muni Pagoda, được xây dựng năm 1784 và là ngôi chùa linh thiêng thứ 2 ở Myanmar. Chùa có 4 mặt với những hành lang dài. Điều không vui là ở giữa chánh điện có 1 tượng Phật lớn bằng vàng nhưng chỉ có đàn ông được phép tiếp xúc và dán vàng lên tượng. Phụ nữ bị cấm đến gần và chỉ được ngồi phía dưới nguyện cầu.
Chúng tôi đến dùng bữa trưa tại nhà hàng sân vườn Elephant với các món ăn địa phương như bánh tráng, gỏi cà tím, thịt heo kho, cá hấp, canh rau cùng bia Myanmar. Ở đây, còn có món tráng miệng là chè chuối nước dừa và chuối nướng mật ong rất ngon. Bữa ăn trưa thịnh soạn cho 7 người như vậy, chúng tôi chỉ trả có 80 USD.
Cung điện Hoàng gia Mandalay nằm dưới chân đồi và du khách phải trả 10 USD vé vào cổng. Trong Thế chiến thứ 2, Nhật đã thả bom và phá hủy toàn bộ cung điện này. Myanmar đã gần như xây dựng mới lại cung điện, dù khá đẹp và công phu nhưng dường như nó không có hồn. Có lẽ vậy mà mặc dù là chủ nhật nhưng cung điện rất vắng khách.
Điểm cuối cùng chúng tôi đến thăm là ngôi chùa trên đỉnh đồi Mandalay. Để lên đến đó, phải đi 3 lần thang cuốn. Chúng tôi bất ngờ trước vẻ đẹp rực rỡ của ngôi chùa. Ngoài tháp vàng vươn cao, chùa còn có 4 tượng Phật lớn ở 4 mặt. Ở đây, có dịch vụ cho thuê ống nhòm để chiêm ngưỡng toàn cảnh thành phố Mandalay từ trên cao.
Chúng tôi quay lại sân bay quốc tế Mandalay lúc 4 giờ chiều để làm thủ tục quay về Yangon. Tạm biệt Mandalay và có thể tôi sẽ quay lại đây khi SEA Games 2013 được tổ chức tại quốc gia hiền hòa này.
Nguyễn Tuấn Quỳnh