Vào đầu năm 2005, tôi đã chuyển đi cách nhà cũ 2.500 dặm để đến với người bạn gái lâu năm, nhưng chỉ 6 tháng sau, cô ấy chia tay tôi để cưới người bạn thân nhất của chúng tôi. Điều này sẽ là một thảm hoạ cho bất kì ai, nhưng thậm chí nó còn tồi tệ hơn đối với một người nhút nhát, ngại giao tiếp xã hội như tôi khi đang ở tuổi 22. Tôi đã xem bạn gái và người bạn thân nhất của mình như là nơi nương tựa duy nhất trong suốt 6 tháng đầy bỡ ngỡ ở California, và bây giờ - đột nhiên - tất cả hạnh phúc ấy tưởng chừng sụp đổ trong tíc tắc.
Lúc đầu tôi đối mặt với vấn đề này theo một cách rất tồi tệ. Tôi quằn quại cầu xin; tôi dự tính trở lại Ohio sống với bố mẹ tôi, thoát khỏi nơi ẩn dật để chữa lành vết thương. Nhưng thay vào đó, tôi đã lên một kế hoạch trả thù nửa vời, trả thù bằng cách sống tốt hơn, và tôi đã mua vé một chiều đến Guatemala.
Tôi hạ cánh ở thành phố Guatemala vào buổi tối ngày 29 tháng 5, có được con dấu đầu tiên trên trang đầu hộ chiếu của tôi, đây là bước đầu thoát khỏi vùng an toàn mà tôi đã trú ngụ gần như suốt toàn bộ cuộc đời …Nhưng hóa ra, khi đến đây tôi lại có cơ hội gặp những người bạn mới tốt bụng, những người đã chỉ cho tôi hiểu rằng “Cuộc sống là những chuỗi ngày khám phá thú vị vốn đã bị lãng quên trong những thói quen an toàn của con người.”
Tôi bắt đầu nhận ra bi kịch mình nếm trải không to tát như tôi vốn nghĩ. Nó vẫn xảy ra ở người này hoặc người khác; thậm chí đôi khi bi kịch còn tồi tệ hơn. Nhưng họ vẫn có thể thoát ra được và tận hưởng cuộc sống.
Tôi thường tự hỏi những câu hỏi liên quan đến sự tồn tại, đến ý nghĩa của cuộc sống và liệu rằng chỉ một ý nghĩa duy nhất có thể áp dụng cho tất cả chúng ta được hay không. Tôi đã đi đến kết luận rằng đối với tôi cuộc sống là phải có nhiều trải nghiệm khác nhau mà cuộc đời này cho phép tôi có. Rốt cuộc, sau những năm tháng, điều còn đọng lại và điều bạn tự hào kể lại cho con cháu chính là những hành trình, trải nghiệm quý báu bạn có trong đời. Đó là một kho báu vô giá!
Từ đó, những chuyến đi có ý nghĩa đặc biệt trong cuộc sống của tôi. Nó là cách giúp tôi phá bỏ những điều tẻ nhạt diễn ra hằng. Nó khiến tôi đối mặt với nỗi sợ hãi của bản thân và nhận ra khả năng tiềm ẩn trong mình. Nó cũng giúp tôi đánh giá lại các ưu tiên trong cuộc sống, hoặc loại bỏ tất cả những định kiến đã hình thành. Quan trọng hơn cả, sau mỗi chuyến đi, tôi thấy mình giàu có và nhiều động lực hơn để theo đuổi ước mơ của mình.
Hương Nguyễn.