Những câu chuyện về đất nước này có lẽ quá nhiều và hầu như ai trong chúng ta cũng có một vài mẩu chuyện nhỏ vì sự ấn tượng của nó. Bạn thấy đấy, mọi thứ ở Nhật đều rất Nhật. Từ bầu trời cho đến cái cây, từ trạm xe lửa cho đến bốt điện thoại công cộng, từ phố xá cho đến tiệm café nhỏ, từ chỗ để dép cho đến cái bồn tắm, rồi từ bồn tắm ra đến cái nắp cống đều dễ dàng khiến bạn nhận ra là mình đang ở đâu. Chẳng có vị thánh nào trên trời bay xuống và sắp đặt những điều đó cả, chỉ có những con người nhỏ bé ấy đã khiến những điều tưởng rất chung lại thành rất riêng.
Ngay khi bước xuống sân bay, vị khách nào cũng bắt đầu “thèm thuồng” khám phá một cách kỳ lạ bởi một bảo tàng “sống” đang chuyển động khắp mọi nơi và xoay quanh họ. Không gì có thể tuyệt vời hơn khi có thể “quăng” mình vào một nền văn hóa độc đáo, và rồi để nền văn hóa ấy dần dần ngấm vào hơi thở của bạn.
Nhỏ bạn chí cốt của tôi đã đập bàn và quả quyết một câu: “Thế này mới đáng là du lịch!”. Tôi cũng đập bàn và đồng ý ngay tức khắc bởi không chỉ một lần tôi nghe đến những điều diệu kỳ từ đất nước này. Tôi muốn dang tay đón hơi thở mới của nền văn hóa độc đáo ấy, muốn một lần tự trải nghiệm những điều chỉ có thể “nghe nói”, “đọc viết”. Thực ra đi đâu là tùy mỗi người thôi, tôi chỉ muốn nói là nếu có một cơ hội để đi Nhật thì đừng từ chối, đừng bỏ lỡ, đừng chần chừ gì hết. Hãy cứ đi, khám phá và cảm nhận những điều mà chỉ Nhật mới có.